Bánh cam miền Tây nóng hổi, thơm bùi mùi dầu chiên
Nhưng dẫu vậy, bánh cam ngon nhất vẫn phải là lúc còn nóng. Bánh cam sau khi chiên qua dầu cho chín vàng thì vớt ra. Khi đó, cắn một miếng bánh cam bạn có thể
Bánh cam là món bánh xuất hiện từ rất lâu trước đây và được nhiều người ưa chuộng, yêu thích. Tiếng rao của những cô bán bánh cam với chất giọng ngọt thanh của miền Tây cũng theo đó mà trở nên quen thuộc, gần gũi. Cứ mỗi sáng, hầu khắp các con hẻm lại vang lên tiếng rao lảnh lót say lòng người cùng mùi thơm bùi của dầu chiên, của mè khiến đôi khi nhớ lại, ai đó chợt nổi “cơn cuồng phong”.
Bánh cam miền Tây nóng hổi, vừa thổi vừa ăn
Bánh cam tuy chỉ là món bánh dân dã với sự kết hợp từ bột nếp, bột gạo và đậu xanh lòng vàng đồ kĩ. Thế nhưng nó lại rất dễ khiến thực khách phải nhớ, phải bâng khuâng. Bánh cam có thể dùng để ăn sáng, ăn tối hay thậm chí là ăn trưa bởi bánh cam dù nguội cũng vẫn giữ được cái bùi ngọt, thanh tao chứ không khô cứng hoặc mềm nhũn như các loại bánh khác.
Nhưng dẫu vậy, bánh cam ngon nhất vẫn phải là lúc còn nóng. Bánh cam sau khi chiên qua dầu cho chín vàng thì vớt ra. Khi đó, cắn một miếng bánh cam bạn có thể nghe cả tiếng hạt mè nổ lốp đốp trong miệng. Bột bánh vừa chiên xong có lớp vỏ ngoài giòn nhưng bên trong lại trắng dẻo cuốn hút. Thậm chí, những lúc như thế này bạn có thể đưa chiếc bánh vào sát tai rồi lắc sẽ nghe rõ mồn một tiếng viên nhân đậu xanh chuyển động và tiếng dầu còn xì xèo.
Ở những vùng quê, bánh cam vẫn thường được các cô, các dì xếp vào một chiếc mâm nhôm rồi phủ bạt và đội trên đầu. Với dáng vẻ ấy, các cô, các dì đi quanh những con hẻm, các khu công nghiệp, miệng không ngớt rao “Ai bánh cam… hôn…” . Tiếng rao cứ chốc chốc lại cất lên cho đến khi hết mâm bánh… bởi vậy mới nói, bánh cam của miền Tây sao lại quá đỗi thân thuộc. Phải chăng đó chính là một phần của tiếng rao và sự đồng điệu.
Leave a Reply